Đôi khi

Đôi khi em thấy mình yêu và được yêu..... nhưng lại trống trải quá..
Đôi khi, em đứng lặng yên giữa dòng người qua lại... Tự dưng, chân muốn bước đi mà lòng thì lại muốn đứng yên thôi...
Đôi khi, bước đi giữa mưa em cầm hờ cây dù trắng... Em để vai ướt một chút, để tóc vương vài giọt mưa... 
Đôi khi, buổi sáng thức dậy lòng em chợt thấy vui vì giấc mơ đêm qua...nhưng nỗi buồn lại thoáng qua khi đó chỉ là giấc mơ..
Đôi khi, em để tay mình lên cổ, lên ngực áo, lên tim... chỉ để hiểu rằng một nửa của anh vẫn còn ở đây bên em, vẫn nghe em cười, nghe em khóc, và vẫn nắm tay em...nhưng đó chỉ là tưởng tượng của em
Đôi khi thấy mình lẩm cẩm với những thứ thật nhỏ nhặt. Nhưng lại cứ nghĩ đến, thật kì khôi, lạ kỳ...bởi vì đó là cảm xúc của tình yêu...
Tình là gì ...sao cứ như con gió qua đại ngàn, như mây bay lững lờ, như trời khi nắng, khi mưa. Hay bản tính con người vốn chẳng bằng lòng những gì đang có. Quen một người chẳng dễ, yêu một người thật khó, được người ta yêu càng khó hơn. Giữ được tình yêu và người yêu lại là một vấn đề khác. Lời chia tay thường dễ nói, nhưng quên một người lại là một điều khó khăn.
Chẳng biết ra sao ngày mai.....vì tương lai là một điều bí ẩn! Vì vậy hãy sống hết mình cho ngày hôm nay....

Comments

Popular Posts